度dù龙lóng泉quán关guān--弘hóng历lì
长zhǎng城chéng走zǒu太tài行xíng,,梯tī云yún据jù豁huō险xiǎn。。
人rén力lì非fēi鬼guǐ工gōng,,崚léng嶒céng何hé以yǐ錾zàn。。
守shǒu国guó亦yì云yún德dé,,是shì谓wèi善shàn用yòng坎kǎn。。
丸wán泥ní岂qǐ能néng固gù,,吊diào古gǔ徒tú兴xìng感gǎn。。
台tái怀huái返fǎn行xíng旌jīng,,雄xióng关guān度dù峻jùn巉chán。。
高gāo处chù且qiě停tíng辔pèi,,千qiān里lǐ纵zòng流liú览lǎn。。
胡hú为wèi一yī岭lǐng隔gé,,阴yīn阳yáng判pàn舒shū敛liǎn。。
乃nǎi知zhī地dì势shì限xiàn,,便biàn是shì天tiān功gōng范fàn。。
保bǎo阳yáng春chūn应yīng佳jiā,,历lì历lì入rù结jié揽lǎn。。
度龙泉关。清代。弘历。长城走太行,梯云据豁险。人力非鬼工,崚嶒何以錾。守国亦云德,是谓善用坎。丸泥岂能固,吊古徒兴感。台怀返行旌,雄关度峻巉。高处且停辔,千里纵流览。胡为一岭隔,阴阳判舒敛。乃知地势限,便是天功范。保阳春应佳,历历入结揽。