太tài上shàng皇huáng帝dì閤gé端duān午wǔ帖tiē子zi词cí((其qí四sì))--汪wāng应yīng辰chén
金jīn碧bì丛cóng中zhōng翠cuì艾ài垂chuí,,正zhèng当dāng午wǔ日rì一yī朝cháo时shí。。
君jūn王wáng自zì进jìn长zhǎng生shēng缕lǚ,,细xì剪jiǎn菖chāng蒲pú泛fàn玉yù卮zhī。。
太上皇帝閤端午帖子词(其四)。宋代。汪应辰。金碧丛中翠艾垂,正当午日一朝时。君王自进长生缕,细剪菖蒲泛玉卮。