咏yǒng史shǐ三sān十shí一yī首shǒu((其qí六liù))--黄huáng毓yù祺qí
公gōng子zi爱ài敬jìng客kè,,居jū恒héng相xiāng劳láo苦kǔ。。
三sān千qiān蹑niè珠zhū履lǚ,,金jīn罍léi歌gē且qiě舞wǔ。。
一yī朝cháo事shì势shì异yì,,掉diào臂bì不bù胜shèng数shù。。
孤gū白bái秦qín藏cáng中zhōng,,函hán关guān夜yè艰jiān阻zǔ。。
鸡jī鸣míng迄qì狗gǒu盗dào,,风fēng期qī一yī何hé古gǔ。。
不bù然rán孟mèng尝cháng君jūn,,血xuè溅jiàn咸xián阳yáng土tǔ。。
咏史三十一首(其六)。清代。黄毓祺。公子爱敬客,居恒相劳苦。三千蹑珠履,金罍歌且舞。一朝事势异,掉臂不胜数。孤白秦藏中,函关夜艰阻。鸡鸣迄狗盗,风期一何古。不然孟尝君,血溅咸阳土。