洞dòng仙xiān歌gē..集jí韬tāo荒huāng寓yù楼lóu--沈shěn皞hào日rì
榆yú钱qián柳liǔ线xiàn。。渐jiàn啼tí莺yīng游yóu倦juàn。。喜xǐ得dé天tiān涯yá酒jiǔ徒tú健jiàn。。
独dú楼lóu云yún乍zhà起qǐ,,浮fú白bái狂kuáng呼hū,,心xīn已yǐ醉zuì,,肯kěn负fù斜xié阳yáng一yī片piàn。。
眼yǎn前qián谁shuí是shì客kè,,芳fāng草cǎo春chūn江jiāng,,还hái记jì春chūn风fēng满mǎn团tuán扇shàn。。
莫mò更gèng问wèn年nián时shí,,醉zuì里lǐ乾gān坤kūn,,玉yù缸gāng冷lěng、、亭tíng空kōng人rén远yuǎn。。
指zhǐ塔tǎ火huǒ、、扬yáng鞭biān踏tà花huā归guī,,有yǒu十shí二èr红hóng栏lán,,绿lǜ灯dēng歌gē遍biàn。。
洞仙歌.集韬荒寓楼。清代。沈皞日。榆钱柳线。渐啼莺游倦。喜得天涯酒徒健。独楼云乍起,浮白狂呼,心已醉,肯负斜阳一片。眼前谁是客,芳草春江,还记春风满团扇。莫更问年时,醉里乾坤,玉缸冷、亭空人远。指塔火、扬鞭踏花归,有十二红栏,绿灯歌遍。