琼qióng花huā引yǐn--谢xiè翱áo
后hòu土tǔ祠cí前qián车chē马mǎ道dào,,天tiān人rén种zhǒng花huā无wú瑶yáo草cǎo。。
英yīng云yún蕊ruǐ珠zhū欲yù上shàng天tiān,,夜yè半bàn黄huáng门mén催cuī进jìn表biǎo。。
酒jiǔ香xiāng浮fú春chūn露lù泥ní泥ní,,二èr十shí四sì桥qiáo色sè如rú洗xǐ。。
阴yīn风fēng吹chuī雪xuě月yuè堕duò地dì,,几jǐ人rén不bù得dé扬yáng州zhōu死sǐ。。
孤gū贞zhēn抱bào一yī不bù再zài识shí,,夜yè归guī阆láng风fēng晓xiǎo无wú迹jī。。
苍cāng苔tái染rǎn根gēn烟yān雨yǔ泣qì,,岁suì久jiǔ游yóu魂hún化huà为wèi碧bì。。
琼花引。宋代。谢翱。后土祠前车马道,天人种花无瑶草。英云蕊珠欲上天,夜半黄门催进表。酒香浮春露泥泥,二十四桥色如洗。阴风吹雪月堕地,几人不得扬州死。孤贞抱一不再识,夜归阆风晓无迹。苍苔染根烟雨泣,岁久游魂化为碧。