效xiào孟mèng郊jiāo体tǐ七qī首shǒu((其qí四sì))--谢xiè翱áo
落luò叶yè昔xī日rì雨yǔ,,地dì上shàng仅jǐn可kě数shù。。
今jīn雨yǔ落luò叶yè处chù,,可kě数shù还hái在zài树shù。。
不bù愁chóu绕rào树shù飞fēi,,愁chóu有yǒu空kōng枝zhī垂chuí。。
天tiān涯yá风fēng雨yǔ心xīn,,杂zá佩pèi光guāng陆lù离lí。。
感gǎn此cǐ毕bì宇yǔ宙zhòu,,涕tì零líng无wú所suǒ之zhī。。
寒hán花huā飘piāo夕xī晖huī,,美měi人rén啼tí秋qiū衣yī。。
不bù染rǎn根gēn与yǔ发fā,,良liáng药yào空kōng尔ěr为wèi。。
效孟郊体七首(其四)。宋代。谢翱。落叶昔日雨,地上仅可数。今雨落叶处,可数还在树。不愁绕树飞,愁有空枝垂。天涯风雨心,杂佩光陆离。感此毕宇宙,涕零无所之。寒花飘夕晖,美人啼秋衣。不染根与发,良药空尔为。