和hé抱bào拙zhuō韵yùn((其qí二èr))--胡hú仲zhòng弓gōng
倚yǐ楼lóu长zhǎng笛dí两liǎng三sān声shēng,,云yún淡dàn风fēng轻qīng弄nòng晓xiǎo晴qíng。。
翰hàn墨mò林lín中zhōng新xīn体tǐ制zhì,,江jiāng湖hú社shè里lǐ旧jiù宗zōng盟méng。。
不bù堪kān瓮wèng牖yǒu闻wén蝉chán噪zào,,独dú喜xǐ梧wú冈gāng听tīng凤fèng鸣míng。。
安ān得dé坡pō仙xiān同tóng把bǎ酒jiǔ,,山shān间jiān玉yù糁sǎn可kě分fēn羹gēng。。
和抱拙韵(其二)。宋代。胡仲弓。倚楼长笛两三声,云淡风轻弄晓晴。翰墨林中新体制,江湖社里旧宗盟。不堪瓮牖闻蝉噪,独喜梧冈听凤鸣。安得坡仙同把酒,山间玉糁可分羹。