回庄子-成书
乱山去无际,砂砾为平川。
渺然见村落,孤迥殊可怜。
屯众三五家,茅栋八九椽。
门前有老树,屋傍有流泉。
泉流不出村,渟泓作方园。
平畴望可尽,禾黍亦陌阡。
天生一掬水,灌此百亩里。
如从称量出,不过亦不愆。
芳草绿满地,野花红欲燃。
不意桃源境,落此戈壁天。
驱车去未远,回首意再牵。
依然入大漠,百里无人烟。
回庄子。清代。成书。乱山去无际,砂砾为平川。渺然见村落,孤迥殊可怜。屯众三五家,茅栋八九椽。门前有老树,屋傍有流泉。泉流不出村,渟泓作方园。平畴望可尽,禾黍亦陌阡。天生一掬水,灌此百亩里。如从称量出,不过亦不愆。芳草绿满地,野花红欲燃。不意桃源境,落此戈壁天。驱车去未远,回首意再牵。依然入大漠,百里无人烟。