十六夜彭城对月-谢肇浙
辞家席未煖,望舒倏已圆。
初隐层峰外,俄挂高城巅。
徘徊丽绛阙,潋滟摇紫渊。
远望杳无极,忽觉在我前。
流辉照绮席,素波相澄鲜。
玉宇何凄清,孤鸿唳中天。
寒江抱平楚,离离含轻烟。
美人天一方,皓魄私自怜。
但恐佳辰迈,弦望自推迁。
胡为劳我心,愁对江枫眠。
十六夜彭城对月。明代。谢肇浙。辞家席未煖,望舒倏已圆。初隐层峰外,俄挂高城巅。徘徊丽绛阙,潋滟摇紫渊。远望杳无极,忽觉在我前。流辉照绮席,素波相澄鲜。玉宇何凄清,孤鸿唳中天。寒江抱平楚,离离含轻烟。美人天一方,皓魄私自怜。但恐佳辰迈,弦望自推迁。胡为劳我心,愁对江枫眠。