过guò更gèng衣yī亭tíng--夏xià垲kǎi
直zhí上shàng禅chán关guān一yī径jìng深shēn,,大dà王wáng风fēng好hǎo且qiě披pī襟jīn。。
不bù惭cán冠guān冕miǎn完wán人rén相xiāng,,岂qǐ藉jí袈jiā裟shā证zhèng佛fú心xīn。。
到dào此cǐ诸zhū公gōng谁shuí解jiě脱tuō,,空kōng余yú七qī字zì付fù行xíng吟yín。。
独dú怜lián我wǒ是shì新xīn亭tíng客kè,,怅chàng望wàng河hé山shān异yì昔xī今jīn。。
过更衣亭。清代。夏垲。直上禅关一径深,大王风好且披襟。不惭冠冕完人相,岂藉袈裟证佛心。到此诸公谁解脱,空余七字付行吟。独怜我是新亭客,怅望河山异昔今。