春chūn日rì漫màn兴xìng((其qí五wǔ))--凌líng义yì渠qú
生shēng来lái韵yùn格gé故gù崎qí嵚qīn,,检jiǎn点diǎn时shí贤xián愧kuì少shǎo箴zhēn。。
第dì一yī生shēng涯yá惟wéi货huò殖zhí,,最zuì无wú回huí味wèi是shì书shū淫yín。。
守shǒu悭qiān未wèi必bì非fēi完wán策cè,,谋móu食shí终zhōng须xū负fù苦kǔ心xīn。。
莫mò怪guài昔xī人rén贫pín彻chè骨gǔ,,昔xī人rén容róng易yì侮wǔ黄huáng金jīn。。
春日漫兴(其五)。明代。凌义渠。生来韵格故崎嵚,检点时贤愧少箴。第一生涯惟货殖,最无回味是书淫。守悭未必非完策,谋食终须负苦心。莫怪昔人贫彻骨,昔人容易侮黄金。