卧wò病bìng枕zhěn上shàng再zài用yòng韵yùn((其qí二èr))--虞yú俦chóu
领lǐng邑yì西xī来lái物wù物wù违wéi,,只zhǐ应yīng松sōng竹zhú旧jiù相xiāng知zhī。。
宽kuān心xīn雨yǔ意yì浓nóng如rú酒jiǔ,,满mǎn眼yǎn秋qiū怀huái总zǒng是shì诗shī。。
惭cán愧kuì不bù才cái劳láo抚fǔ字zì,,平píng生shēng何hé意yì羡xiàn轻qīng肥féi。。
飘piāo然rán傥tǎng遂suì归guī田tián赋fù,,食shí檗bò毋wú忘wàng在zài莒jǔ时shí。。
卧病枕上再用韵(其二)。宋代。虞俦。领邑西来物物违,只应松竹旧相知。宽心雨意浓如酒,满眼秋怀总是诗。惭愧不才劳抚字,平生何意羡轻肥。飘然傥遂归田赋,食檗毋忘在莒时。