祝zhù英yīng台tái近jìn((其qí一yī))--汤tāng恢huī
宿sù酲chéng苏sū,,春chūn梦mèng醒xǐng,,沈shěn水shuǐ冷lěng金jīn鸭yā。。
落luò尽jǐn桃táo花huā,,无wú人rén扫sǎo红hóng雪xuě。。
渐jiàn催cuī煮zhǔ酒jiǔ园yuán林lín,,单dān衣yī庭tíng院yuàn,,春chūn又yòu到dào、、断duàn肠cháng时shí节jié。。
恨hèn离lí别bié。。长zhǎng忆yì人rén立lì荼tú蘼mí,,珠zhū帘lián卷juǎn香xiāng月yuè。。
几jǐ度dù黄huáng昏hūn,,琼qióng枝zhī为wèi谁shuí折zhé。。
都dōu将jiāng千qiān里lǐ芳fāng心xīn,,十shí年nián幽yōu梦mèng,,分fēn付fù与yǔ、、一yī声shēng啼tí鴂jué。。
祝英台近(其一)。宋代。汤恢。宿酲苏,春梦醒,沈水冷金鸭。落尽桃花,无人扫红雪。渐催煮酒园林,单衣庭院,春又到、断肠时节。恨离别。长忆人立荼蘼,珠帘卷香月。几度黄昏,琼枝为谁折。都将千里芳心,十年幽梦,分付与、一声啼鴂。