听tīng转zhuǎn庵ān弹dàn琴qín--许xǔ及jí之zhī
竞jìng春chūn人rén去qù客kè苔tái侵qīn,,喜xǐ对duì安ān仁rén理lǐ玉yù琴qín。。
百bǎi尺chǐ游yóu丝sī非fēi助zhù我wǒ,,一yī声shēng啼tí鴂jué是shì知zhī音yīn。。
湘xiāng桃táo作zuò意yì红hóng兼jiān白bái,,碧bì柳liǔ随suí宜yí浅qiǎn更gèng深shēn。。
昨zuó日rì胭yān脂zhī今jīn日rì雪xuě,,可kě怜lián墙qiáng角jiǎo两liǎng来lái禽qín。。
听转庵弹琴。宋代。许及之。竞春人去客苔侵,喜对安仁理玉琴。百尺游丝非助我,一声啼鴂是知音。湘桃作意红兼白,碧柳随宜浅更深。昨日胭脂今日雪,可怜墙角两来禽。