汤tāng珙gǒng秘mì校xiào遗yí沉chén水shuǐ管guǎn笔bǐ一yī枝zhī--梅méi尧yáo臣chén
沉chén香xiāng细xì干gàn天tiān通tōng中zhōng,,束shù毫háo为wèi呼hū诸zhū葛gé翁wēng。。
久jiǔ从cóng海hǎi上shàng厌yàn持chí握wò,,乞qǐ与yǔ阮ruǎn籍jí书shū途tú穷qióng。。
物wù珍zhēn岂qǐ宜yí贱jiàn子zi有yǒu,,更gèng后hòu应yīng合hé归guī王wáng公gōng。。
虚xū堂táng净jìng几jǐ尘chén不bù到dào,,砚yàn傍bàng置zhì架jià珊shān瑚hú红hóng。。
乃nǎi知zhī用yòng遇yù自zì有yǒu处chù,,君jūn今jīn莫mò叹tàn居jū蒿hāo蓬péng。。
汤珙秘校遗沉水管笔一枝。宋代。梅尧臣。沉香细干天通中,束毫为呼诸葛翁。久从海上厌持握,乞与阮籍书途穷。物珍岂宜贱子有,更后应合归王公。虚堂净几尘不到,砚傍置架珊瑚红。乃知用遇自有处,君今莫叹居蒿蓬。