爱ài翠cuì楼lóu--弘hóng历lì
种zhǒng竹zhú猗yī猗yī已yǐ作zuò林lín,,高gāo楼lóu出chū竹zhú翠cuì云yún侵qīn。。
虚xū窗chuāng不bù碍ài疏shū还hái密mì,,诘jí径jìng何hé妨fáng静jìng以yǐ深shēn。。
岂qǐ止zhǐ坐zuò来lái满mǎn清qīng听tīng,,每měi宜yí望wàng去qù惬qiè幽yōu襟jīn。。
河hé阳yáng寄jì傲ào非fēi吾wú事shì,,耐nài可kě薰xūn风fēng一yī抚fǔ琴qín。。
爱翠楼。清代。弘历。种竹猗猗已作林,高楼出竹翠云侵。虚窗不碍疏还密,诘径何妨静以深。岂止坐来满清听,每宜望去惬幽襟。河阳寄傲非吾事,耐可薰风一抚琴。