彭péng疏shū敬jìng至zhì京jīng不bù得dé相xiāng见jiàn作zuò此cǐ遗yí之zhī--李lǐ时shí勉miǎn
郎láng官guān远yuǎn去qù牧mù南nán邦bāng,,倏shū忽hū还hái京jīng使shǐ我wǒ伤shāng。。
旅lǚ馆guǎn盍hé簪zān劳láo梦mèng想xiǎng,,圜huán门mén离lí思sī益yì愁chóu肠cháng。。
春chūn临lín花huā县xiàn先xiān栽zāi树shù,,寒hán到dào金jīn台tái未wèi降jiàng霜shuāng。。
咫zhǐ尺chǐ丰fēng姿zī瀛yíng海hǎi隔gé,,苦kǔ心xīn不bù寐mèi夜yè偏piān长zhǎng。。
彭疏敬至京不得相见作此遗之。明代。李时勉。郎官远去牧南邦,倏忽还京使我伤。旅馆盍簪劳梦想,圜门离思益愁肠。春临花县先栽树,寒到金台未降霜。咫尺丰姿瀛海隔,苦心不寐夜偏长。