春chūn兴xìng((其qí四sì))--黎lí景jǐng义yì
芳fāng草cǎo人rén间jiān自zì浅qiǎn深shēn,,落luò花huā流liú水shuǐ怨yuàn离lí琴qín。。
三sān春chūn月yuè照zhào千qiān山shān路lù,,六liù幕mù天tiān空kōng万wàn里lǐ心xīn。。
公gōng道dào世shì间jiān惟wéi白bái发fā,,高gāo堂táng何hé处chù有yǒu黄huáng金jīn。。
为wèi人rén性xìng癖pǐ耽dān佳jiā句jù,,题tí在zài空kōng斋zhāi夜yè夜yè吟yín。。
春兴(其四)。明代。黎景义。芳草人间自浅深,落花流水怨离琴。三春月照千山路,六幕天空万里心。公道世间惟白发,高堂何处有黄金。为人性癖耽佳句,题在空斋夜夜吟。