和hé友yǒu人rén王wáng珊shān樵qiáo诸zhū生shēng《《送sòng春chūn》》元yuán韵yùn--朱zhū煌huáng
东dōng来lái春chūn色sè复fù东dōng流liú,,谁shuí倩qiàn春chūn光guāng上shàng客kè舟zhōu。。
风fēng月yuè有yǒu情qíng同tóng饮yǐn恨hèn,,莺yīng花huā无wú语yǔ顿dùn生shēng愁chóu。。
离lí亭tíng到dào处chù长zhǎng兼jiān短duǎn,,别bié绪xù牵qiān来lái夏xià更gèng秋qiū。。
莫mò道dào春chūn心xīn终zhōng不bù转zhuǎn,,寒hán梅méi枝zhī上shàng信xìn长zhǎng留liú。。
和友人王珊樵诸生《送春》元韵。清代。朱煌。东来春色复东流,谁倩春光上客舟。风月有情同饮恨,莺花无语顿生愁。离亭到处长兼短,别绪牵来夏更秋。莫道春心终不转,寒梅枝上信长留。