登dēng汤tāng山shān晚wǎn眺tiào--孙sūn瀜róng
茫máng茫máng百bǎi感gǎn此cǐ胸xiōng中zhōng,,极jí目mù天tiān涯yá劫jié烧shāo空kōng。。
危wēi堞dié远yuǎn迷mí春chūn树shù碧bì,,夕xī阳yáng乱luàn逐zhú晚wǎn潮cháo红hóng。。
江jiāng山shān凛lǐn冽liè余yú兵bīng气qì,,壁bì垒lěi荒huāng残cán吊diào鬼guǐ雄xióng。。
万wàn户hù疮chuāng痍yí犹yóu未wèi复fù,,时shí和hé扇shàn暖nuǎn藉jí春chūn风fēng。。
登汤山晚眺。清代。孙瀜。茫茫百感此胸中,极目天涯劫烧空。危堞远迷春树碧,夕阳乱逐晚潮红。江山凛冽余兵气,壁垒荒残吊鬼雄。万户疮痍犹未复,时和扇暖藉春风。