九jiǔ月yuè初chū七qī夜yè寓yù双shuāng溪xī精jīng舍shě--徐xú瑞ruì
深shēn巷xiàng足zú秋qiū意yì,,市shì声shēng寂jì无wú哗huā。。
门mén前qián篱lí落luò閒xián,,淡dàn淡dàn牵qiān牛niú花huā。。
老lǎo树shù罢bà西xī风fēng,,羁jī鸿hóng叫jiào寒hán沙shā。。
念niàn我wǒ同tóng袍páo子zi,,渺miǎo焉yān天tiān一yī涯yá。。
别bié离lí怅chàng交jiāo情qíng,,漂piào零líng惜xī年nián华huá。。
清qīng坐zuò抚fǔ遗yí编biān,,行xíng吟yín岸àn乌wū纱shā。。
世shì味wèi尝cháng已yǐ熟shú,,呼hū童tóng烹pēng灵líng芽yá。。
九月初七夜寓双溪精舍。宋代。徐瑞。深巷足秋意,市声寂无哗。门前篱落閒,淡淡牵牛花。老树罢西风,羁鸿叫寒沙。念我同袍子,渺焉天一涯。别离怅交情,漂零惜年华。清坐抚遗编,行吟岸乌纱。世味尝已熟,呼童烹灵芽。