出chū心xīn原yuán--詹zhān初chū
行xíng行xíng涉shè南nán原yuán,,遥yáo望wàng北běi山shān岑cén。。
上shàng有yǒu千qiān尺chǐ崖yá,,下xià有yǒu高gāo树shù林lín。。
高gāo林lín转zhuǎn幽yōu隩ào,,戛jiá然rán啼tí双shuāng禽qín。。
流liú水shuǐ自zì迅xùn逝shì,,白bái云yún澹dàn无wú心xīn。。
策cè杖zhàng者zhě谁shuí子zi,,閒xián来lái坐zuò春chūn阴yīn。。
相xiāng逢féng择zé林lín下xià,,携xié手shǒu溪xī水shuǐ滨bīn。。
对duì之zhī两liǎng无wú言yán,,悠yōu然rán鸣míng素sù琴qín。。
素sù琴qín清qīng且qiě越yuè,,畅chàng以yǐ披pī冲chōng襟jīn。。
冲chōng襟jīn良liáng自zì尔ěr,,那nà知zhī春chūn已yǐ深shēn。。
出心原。。詹初。行行涉南原,遥望北山岑。上有千尺崖,下有高树林。高林转幽隩,戛然啼双禽。流水自迅逝,白云澹无心。策杖者谁子,閒来坐春阴。相逢择林下,携手溪水滨。对之两无言,悠然鸣素琴。素琴清且越,畅以披冲襟。冲襟良自尔,那知春已深。